Chương
52: Sấm sét
Tiếng sấm rền trên bầu
trời thảo nguyên vang lên hết đợt này đến đợt khác, con trai lão Dương Bì cùng
tôi và Tuyền béo bắt tay hành động đào xác lão Dương Bì lên. Huyệt đào sâu tám
thước, muốn đào lên cũng rất tốn sức, nhưng trong tiếng sấm như đòi mạng ấy,
chúng tôi không dám chậm trễ một phút một giây nào, nên chỉ thoáng chốc sau,
trong hố đất đã lộ ra một lớp vải trắng. Trước đó, chúng tôi đã biết cái xác
này chôn chổng ngược chân lên trời, nhưng không ngờ đào đất lên, liền phát hiện
lớp vải trắng quấn xác này đã bị căng ra thành từng sợi tơ trắng mong manh,
thoạt trông tựa như mấy tầng lưới tơ chằng chịt chồng lên nhau vậy. Có cảm
tưởng như lão Dương Bì sau khi được chôn dưới đất đột nhiên sống lại, vùng vẫy
muốn xé rách tấm vải trắng đang cuốn chặt thân mình nên mới thành ra bộ dạng
chúng tôi đang thấy.